Chủ Nhật, 28 tháng 1, 2018

Thơ Alesandr Blok - Phần 4


64.CÔ GÁI TRONG DÀN ĐỒNG CA

Cô gái trong dàn đồng ca hát vang
Về những con tàu đã ra ngoài biển cả
Về những kẻ nơi quê người vất vả
Về những người không biết đến hân hoan.

Giọng hát của cô bay lên mái vòm
Tia nắng chiếu vào bờ vai màu trắng
Người ta nghe và người ta nhìn ngắm
Như y phục của cô màu trắng hát vang.

Sẽ có niềm vui, tất cả cứ ngỡ rằng
Những con tàu đi trong vùng êm ả
Rằng những kẻ nơi quê người vất vả
Tìm được cho mình cuộc sống giàu sang.

Tia nắng mỏng tang, giọng hát ngọt ngào
Chỉ trên cao, nơi Cổng Trời chót vót
Hiểu bí mật – đứa bé con đang khóc
Rằng không còn ai quay trở về đâu.
1905

Девушка пела в церковном хоре

Девушка пела в церковном хоре
О всех усталых в чужом краю,
О всех кораблях, ушедших в море,
О всех, забывших радость свою.

Так пел ее голос, летящий в купол,
И луч сиял на белом плече,
И каждый из мрака смотрел и слушал,
Как белое платье пело в луче.

И всем казалось, что радость будет,
Что в тихой заводи все корабли,
Что на чужбине усталые люди
Светлую жизнь себе обрели.

И голос был сладок, и луч был тонок,
И только высоко, у Царских Врат,
Причастный Тайнам,- плакал ребенок
О том, что никто не придет назад.
1905


65.GỬI VỊ THẦN BÍ ẨN

Có phải ngươi làm sống lại tâm linh?
Có phải ngươi mở ra đIều bí mật?
Có phải ngươi tìm ra những bài hát
Những bài ca thật điên dại, vô tình?..

Hãy tin rằng cuộc đời ta trao ngươi
Khi nhà thơ không có gì đặc biệt
Ngươi mở cửa vào ngôi đền mới biết
Chỉ ra đường đến ánh sáng cuộc đời.

Có phải ngươi về xứ sở xa xăm
Về xứ sở lúc này chưa biết được
Ngươi dẫn ta vào, ta ngước mắt nhìn
Và kêu lên: “Trời! Không còn sa mạc!”
1899

Неведомому богу

Не ты ли душу оживишь?
Не ты ли ей откроешь тайны?
Не ты ли песни окрылишь,
Что так безумны, так случайны?..

О, верь! Я жизнь тебе отдам,
Когда бессчастному поэту
Откроешь двери в новый храм,
Укажешь путь из мрака к свету!..

Не ты ли в дальнюю страну,
В страну неведомую ныне,
Введешь меня - я вдаль взгляну
И вскрикну: "Бог! Конец пустыне!"
1899


66.
NGÀY TÀN

Tôi nhìn thấy rằng sẽ chết
Cả vũ trụ, quê hương.
Còn tôi vui sướng một mình
Sau ngày tàn khủng khiếp.

Dù một mình nhưng thế kỷ hân hoan
Người đang yêu trong huỷ hoại
Tôi chẳng phải một con người vĩ đại
Người mục kích vũ trụ lụi tàn.
1900

Увижу я, как будет погибать

Увижу я, как будет погибать
Вселенная, моя отчизна.
Я буду одиноко ликовать
Над бытия ужасной тризной.

Пусть одинок, но радостен мой век,
В уничтожение влюбленный.
Да, я, как ни один великий человек,
Свидетель гибели вселенной.
1900


67.
HÃY TỪ BỎ

Hãy từ bỏ những sáng tạo yêu thương
Hãy từ chối với người đời trò chuyện
Hãy chối bỏ những ham muốn đời thường
Ngày nghĩ suy, khi chiều vềcầu nguyện.

Nếu linh hồn ngươi cháy lên lo lắng
Thì đuổi cảm xúc biến mất tăm hơi
Chỉ một điều khôn duy nhất xứng đáng
Đ
i qua cái đêm đã định đoạt rồi.

Trên mặt đất làm gì có thưởng
Trước Chúa Trời sáng tỏ tâm hồn
Hãy từ bỏ ngọn đèn và cháy sáng
Bằng ngọn lửa chung thuỷ, cô đơn.
1900

Отрекись от любимых творений

Отрекись от любимых творений,
От людей и общений в миру,
Отрекись от мирских вожделений,
Думай день и молись ввечеру.

Если дух твой горит беспокойно,
Отгоняй вдохновения прочь.
Лишь единая мудрость достойна
Перейти в неизбежную ночь.

На земле не узнаешь награды.
Духом ясный пред божьим лицом,
Догорай, покидая лампаду,
Одиноким и верным огнем.
1900


68.
TÔI CHẦM CHẬM TRỞ NÊN ĐIÊN CUỒNG

Tôi chầm chậm trở nên điên cuồng
Bên cánh cửa người mà tôi mong muốn.
Bóng tối đã thay đổi ngày mùa xuân
Chỉ niềm khát khao càng thêm cháy bỏng.

Tôi đã khóc, mệt lử vì khao khát
Và tiếng rên đã buồn bực, lặng câm
Bị chia đôi đã trở nên rạo rực
Ý
nghĩ đớn đau, ý nghĩ điên cuồng.

Ý
nghĩ này thấm vào trong tĩnh lặng
Của hồn tôi đã rồ dại, điên cuồng
Và ý nghĩ làm tràn ngập mùa xuân
Bằng con sóng màu đen, không tiếng động.

Bóng tối đã thay đổi ngày mùa xuân
Và con tim đã lạnh lùng trên mộ
Tôi chầm chậm trở nên điên cuồng
Đã
lạnh lùng suy nghĩ về em đó.
1902

Я медленно сходил с ума

Я медленно сходил с ума
У двери той, которой жажду.
Весенний день сменяла тьма
И только разжигала жажду.

Я плакал, страстью утомясь,
И стоны заглушал угрюмо.
Уже двоилась, шевелясь,
Безумная, больная дума.

И проникала в тишину
Моей души, уже безумной,
И залила мою весну
Волною чёрной и бесшумной.

Весенний день сменяла тьма,
Хладело сердце над могилой.
Я медленно сходил с ума,
Я думал холодно о милой.
Март 1902


69.
BAN NGÀY ANH LÀM NHỮNG VIỆC ĐỜI THƯỜNG

Ban ngày anh làm những việc đời thường
Và chỉ thắp lửa lên khi chiều đến.
Em bây giờ trong vô vọng mờ sương
Trước mặt anh em bắt đầu sinh chuyện.

Anh yêu điều giả dối, vẻ hào quang
Yêu trang phục của em đầy quyến rũ.
Tiếng đì đùng, tiếng ồn ào đường phố
Và tăm tắp cả một dãy đèn lồng.

Anh rất yêu, anh chờ đợi, ngắm nhìn
Những tiếng ngân, những sắc màu lấp lánh
Anh đến gần rồi sau anh né tránh
Vào nơi thâm sâu tận đáy linh hồn.

Em trắng tinh và giả dối điêu ngoa
Anh thấy yêu điều dối gian màu trắng
Giờ công việc làm xong anh cố gắng
Bởi anh tin chiều em lại đến mà.
1902

Днём вершу я дела суеты

Днём вершу я дела суеты,
Зажигаю огни ввечеру.
Безысходно туманная — ты
Предо мной затеваешь игру.

Я люблю эту ложь, этот блеск,
Твой манящий девичий наряд.
Вечный гомон и уличный треск,
Фонарей убегающий ряд.

Я люблю, и любуюсь, и жду
Переливчатых красок и слов.
Подойду и опять отойду
В глубины протекающих снов.

Как ты лжива и как ты бела!
Мне же по сердцу белая ложь..
Завершая дневные дела,
Знаю — вечером снова придёшь.
5 апреля 1902


70.
BÌNH MINH

Tôi đứng dậy, ba lần nhấc tay lên
Có những tiếng ầm vang trong ngọn gió
Những tiếng động tưng bừng của bình minh
Khoảng không bao la nhuốm màu thắm đ.

Có vẻ như người phụ nữ đứng lên
Cầu nguyện xong, ghé vào ngôi đền nhỏ
Bàn tay của nàng cũng màu hồng đ
Ném thóc cho những chú bồ câu ngoan.

Từ trên cao đâu đó chúng trắng ra
Chúng chăng ra những sợi dây màu trắng
Sắp tới đây u ám những mái nhà
Sẽ trở nên màu vàng trong đôi cánh.

Trên cái màu đang được vàng ra
Tôi đứng lên trên cao, bên cửa sổ
Bỗng nhiên thấy một quả cầu thật to
Đ
ang lượn lờ giữa lặng yên màu đ.
1903

Paccвeт

Я встал и трижды поднял руки.
Ко мне по воздуху неслись
Зари торжественные звуки,
Багрянцем одевая высь.

Казалось, женщина вставала,
Молилась, отходя во храм,
И розовой рукой бросала
Зерно послушным голубям.

Они белели где-то выше,
Белея, вытянулись в нить
И скоро пасмурные крыши
Крылами стали золотить.

Над позолотой их заемной,
Высоко стоя на окне,
Я вдруг увидел шар огромный,
Плывущий в красной тишине.
1903


71.
GIỐNG NHƯ NGÀY

Giống như ngày, rõ ràng nhưng không hiểu
Hiện thực đây mà cứ ngỡ giấc chiêm bao
Em đến đây với những lời dễ chịu
Và bao giờ mùa xuân cũng theo sau.

Em ngồi xuống là thao thao bất tuyệt
Em bao giờ cũng thích chọc trêu anh
Nói bóng gió rằng ai cũng biết
Rằng trong mắt em ngọn lửa bí huyền.

Nhưng mà anh không mặn mà cho lắm
Nghe những lời rất sôi nổi của em
Chỉ đ ý nhìn xem điều lo lắng
Trong ánh mắt và trong bờ vai run.

Nhưng khi lời em thấu tận trong tim
Thì anh say mê những lời em nói
Anh yêu bờ vai, yêu đôi mắt em
Như bài thơ, như gió mùa xuân thổi.

Bàn tay của em lạnh lẽo vân vê
Lời ngắt quãng, em muốn làm ra vẻ
Khẳng định rằng sức mạnh của đam mê
Chẳng đáng gì trước lạnh lùng trí tuệ.
1914

Как день, светла, но непонятна

Как день, светла, но непонятна,
Вся - явь, но - как обрывок сна,
Она приходит с речью внятной,
И вслед за ней - всегда весна.

Вот здесь садится и болтает.
Ей нравится дразнить меня
И намекать, что всякий знает
Про тайный вихрь ее огня.

Но я, не вслушиваясь строго
В ее порывистую речь,
Слежу, как ширится тревога
В сияньи глаз и в дрожи плеч.

Когда ж дойдут до сердца речи,
И опьянят ее духи,
И я влюблюсь в глаза и в плечи,
Как в вешний ветер, как в стихи,-

Сверкнет холодное запястье,
И, речь прервав, она сама
Уже твердит, что сила страсти -
Ничто пред холодом ума!..
1914


72.
HAMLET VÀ OPHELIA

Anh là Hamlet. Máu lạnh tanh
Khi trừng phạt kẻ thù thâm độc
Còn trong tim anhmối tình đầu tiên
Chỉ hướng về một người yêu duy nhất.

Còn em là Ophelia của anh
Băng giá cuộc đời mang em xa lắm
Anh sẽ chết trên quê hương của mình
Bằng vết dao đâm vào sâu hoắm.
1914

Я - Гамлет. Холодеет кровь

Я - Гамлет. Холодеет кровь,
Когда плетет коварство сети,
И в сердце - первая любовь
Жива - к единственной на свете.

Тебя, Офелию мою,
Увел далёко жизни холод,
И гибну, принц, в родном краю
Клинком отравленным заколот.

  
73.ANH CÔ ĐƠN ANH ĐI ĐẾN VỚI EM

Anh cô đơn anh đi đến với em
Ngọn lửa tình trong con tim nhức nhói
Em bói bài. Em chẳng thèm gọi anh
Anh tự mình đã từ lâu xem bói.

Tháng ngày trôi dưới gánh nặng cuộc đời
Anh xem bói như một niềm cứu rỗi
Và bây giờ lại bói về em đây
Nhưng câu trả lời không sao hiểu nổi.

Việc xem bói làm đầy lên những ngày
Anh nâng niu tháng nămem đừng gọi
Chỉ ngọn lửa có sắp tắt không đây
Bởi bùa mê của tình yêu đen tối?
1901

Одинокий, к тебе прихожу

Одинокий, к тебе прихожу,
Околдован огнями любви.
Ты гадаешь.- Меня не зови.-
Я и сам уж давно ворожу.

От тяжелого бремени лет
Я спасался одной ворожбой
И опять ворожу над тобой,
Но не ясен и смутен ответ.

Ворожбой полоненные дни
Я лелею года,- не зови...
Только скоро ль погаснут огни
Заколдованной темной любви?
1901

  
74.NGÀY 31 THÁNG 12 NĂM 1900

Em, nỗi buồn của anh, trẻ đẹp
Hãy biến đi ngay!
Anh gửi em một lời chào vĩnh biệt
Ngay trong đêm này.
Thì vẫn là một người khách mỏi mệt
Của miền đất xa xôi
Anh thơ thẩn như người đi du lịch
Vì sắc đẹp tuyệt vời.
Em cười, mắt em rực sáng
Còn anh sợ rằng
Chiếc cốc nghiêng đổ xuống
Rượu vang.
Thế nhưng khắp nơi đều im lặng
Rượu uống hết rồi
Và cái chết trước đây gọi đến
Còn đọng trên môi.
Em của anh muôn đời bí ẩn
Hãy biến đi ngay
Anh theo em, người khách thỉnh thoảng
Đ
ến trong đêm này.
1900

31 декабря 1900 год
a

И ты, мой юный, мой печальный,
Уходишь прочь!
Привет тебе, привет прощальный
Шлю в эту ночь.
А я всё тот же гость усталый
Земли чужой.
Бреду, как путник запоздалый,
За красотой.
Она и блещет и смеется,
А мне - одно:
Боюсь, что в кубке расплеснется
Мое вино.
А между тем - кругом молчанье,
Мой кубок пуст.
и смерти раннее призванье
Не сходит с уст.
И ты, мой юный, вечной тайной
Отходишь прочь.
Я за тобою, гость случайный,
Как прежде - в ночь.


75.
GIỜ ĐẾN LÚC QUÊN

Giờ đến lúc quên giấc mơ hạnh phúc
Đã
quá nhiều dục vọng, khổ thân ta
Rất lặng im. Sau cửa sổ: em có nghe
Chim hoạ mi báo tin điều hạnh phúc?

Giờ một tình yêu chứa chất trong tim
Một tình yêu êm đềm và dịu ngọt
Anh chỉ muốn được khóc suốt cả đêm
Cùng với em, không ai nhìn thấy hết.

Em hãy khóc cho mờ ảo mắt nhìn
Cho hoàng hôn buông trong sầu lai láng
Em hãy nhìn: trong khi ngủ rừng thông
Rung cành lá lạ lùng và bí ẩn.

Anh muốn khócTiếng khóc của hồn anh
Không làm cho nỗi đam mê ngắt quãng
Trong ngọt ngào, trong yên lặng, dịu êm
Chim hoạ mi đã bắt đầu lên tiếng
1898

Пора забыться полным счастья сном

Пора забыться полным счастья сном,
Довольно нас терзало сладострастье...
Покой везде. Ты слышишь: за окном
Нам соловей пророчит счастье?

Теперь одной любви полны сердца,
Одной любви и неги сладкой,
Всю ночь хочу я плакать без конца
С тобой вдвоем, от всех украдкой.

О, плачь, мой друг! Слеза туманит взор,
И сумрак ночи движется туманно...
Смотри в окно: уснул безмолвный бор,
Качая ветвями таинственно и странно.

Хочу я плакать... Плач моей души
Твоею страстью не прервется...
В безмолвной, сладостной, таинственной тиши
Песнь соловьиная несется..
1898



76.
EM CHÁY LÊN TRÊN MỘT NGỌN ĐỒI CAO

Em cháy lên trên một ngọn đồi cao
Không đến được trong ngôi nhà tháp gỗ
Anh vội vàng chạy đến trong buổi chiều
Ô
m ấp một ước mơ, niềm hoan hỉ.

Em gửi anh đến từ nơi xa xôi
Ngọn lửa của mình nhóm trong chiều đó
Anh chung thuỷ với yêu cầu mệnh số
Hiểu ra rằng với lửa một trò chơi.

Và đến khi giữa những đám tối trời
Bay vào khói vòng quanh từng tia nhỏ
Anh chạy đến với những vòng tròn lửa
Vào nhà Em anh theo kịp tới nơi.
1901

Ты горишь над высокой горою

Ты горишь над высокой горою,
Недоступна в Своем терему.
Я примчуся вечерней порою,
В упоеньи мечту обниму.

Ты, заслышав меня издалёка,
Свой костер разведешь ввечеру.
Стану, верный велениям Рока,
Постигать огневую игру.

И, когда среди мрака снопами
Искры станут кружиться в дыму,-
Я умчусь с огневыми кругами
И настигну Тебя в терему.
1901


77.SẼ ĐẾN NGÀY

Sẽ đến ngày có một điều to lớn
Anh hiểu rằng công trạng của tâm linh.

Em đã kháclặng thầm, không cá tính
Bỏ bùa yêu trong yên lặng giấu mình.

Nhưng hướng về đâu, anh không biết được rằng
Anh có phải của em không, em không biết.

Còn Trên ấy mừng thắng lợi cười vang
Một linh hồn duy nhất và khủng khiếp.
1901

Будет день - и свершится великое

Будет день - и свершится великое,
Чую в будущем подвиг души.

Ты - другая, немая, безликая,
Притаилась, колдуешь в тиши.

Но во что обратишься - не ведаю,
И не знаешь ты, буду ли твой,

А уж Там веселятся победою
Над единой и страшной душой.
1901


78.
MÙA XUÂN LÀM TAN BĂNG GIÁ

Mùa xuân làm tan băng giá trên sông
Tôi không thương những dịu dàng đã chết:
Những đỉnh cao của tôi, tôi đã vượt
Đã
quen rồi những đường hẹp mùa đông
Tôi thấy một miền xa thẳm màu xanh.

Rằng thương trong đám cháy khói sương mờ
Rằng bên cây thập ác kia phiền muộn
Khi tôi đợi những đòn đau số phận
Hay quà tặng của Đức Chúa Trời
Từ trong bụi mận gai!
1902

Весна в реке ломает льдины

Весна в реке ломает льдины,
И милых мёртвых мне не жаль:
Преодолев мои вершины,
Забыл я зимние теснины
И вижу голубую даль.

Что сожалеть в дыму пожара,
Что сокрушаться у креста,
Когда всечасно жду удара
Или божественного дара
Из Моисеева куста!
1902


79.
BẰNG NƯỚC MẮT CAY ĐẮNG

Bằng nước mắt cay đắng của mình
Mùa xuân khóc về em và anh đấy.
Ngọn lửa nhỏ lập loè sau bãi sậy
Làm bực mình chú ngựa tinh ranh

Giờ lại gọi lên tên kẻ bất nhân
Em đã thuộc về anh từ lâu lắm!..
Nhưng một cơn gió ngược điên cuồng
Đã
làm cho mặt em đen sạm

Lại bất lực và chỉ bằng thừa
Em từ bỏ, em tránh xa bếp lửa
Nhưng ngay cả bầu trời biết say mê
Thì bầu trời cũng sẽ vì anh đó!..

Và thế nào cũng được, dù cho
Môi nào hôn, bờ vai nào ve vuốt
Và dù cho đường phố nào hững hờ
Xua đuổi đi kẻ ngang tàng ngỗ ngược

Dù tiếng thì thầm, hơi thở của ai
Không còn em ở đây, có thể lắm
Chỉ con ngựa không đều đều tiếng giậm
Có vẻ như đã từ chốn xa xôi

Chỉ vì trong một giây phút cuồng điên
Ta chịu theo, ta đầu hàng mãi mãi
Em tự hào sự huỷ diệt của mình
Em hãnh diện với mối tình ngang trái!

Và bây giờ những ngôi sao gần lại
Hơn trong cái đêm dữ dội cuồng điên
Khi đã gần thêm quá đỗi, quá chừng
Em ngã xuống, em hạ mình như vậy.

Khi một mình anh, chỉ có một mình
Cứ mỗi ngày anh vẫn hay nguyền rủa
Bây giờ đang đi qua trước mặt anh
Cái bóng em không còn thiêng liêng nữa

Là ân huệ? Hay là lời mắng mỏ?
Hay hận thù, hay ân oán, đau thương?
Hay là em muốn kết tội cho anh?
Giờ anh đã quên em, không biết nữa.
1908

Своими горькими слезами

Своими горькими слезами
Над нами плакала весна.
Огонь мерцал за камышами,
Дразня лихого скакуна...

Опять звала бесчеловечным,
Ты, отданная мне давно!..
Но ветром буйным, ветром встречным
Твое лицо опалено...

Опять - бессильно и напрасно -
Ты отстранялась от огня...
Но даже небо было страстно,
И небо было за меня!..

И стало все равно, какие
Лобзать уста, ласкать плеча,
В какие улицы глухие
Гнать удалого лихача...

И все равно, чей вздох, чей шепот,-
Быть может, здесь уже не ты...
Лишь скакуна неровный топот
Как бы с далекой высоты...

Так - сведены с ума мгновеньем -
Мы отдавались вновь и вновь,
Гордясь своим уничтоженьем
Твоим превратностям, любовь!

Теперь, когда мне звезды ближе,
Чем та неистовая ночь,
Когда еще безмерно ниже
Ты пала, униженья дочь,

Когда один с самим собою
Я проклинаю каждый день,-
Теперь проходит предо мною
Твоя развенчанная тень...

С благоволеньем? Иль с укором?
Иль ненавидя, мстя, скорбя?
Иль хочешь быть мне приговором? -
Не знаю: я забыл тебя.
1908


80.
EM SINH RA TRONG NHỮNG TIẾNG THÌ THẦM

Em sinh ra trong những tiếng thì thầm
Rồi đi vào buổi chiều dần về tối
Những bông hoa anh đào rắc vương vãi
Và ngân vang lời chào của mùa xuân.
Từ dạo ấy hết ngày lại đến đêm
Hiện trước mắt anh nhẹ nhàng chiếc bóng
Ở trong vườn một mùi hương hoa trắng
Tiếng lao xao bước chân nhẹ bên hồ
Và rồi những cơn mất ngủ buồn lo
Không xua được vào những đêm trong suốt.
1903

Ты из шопота слов родилась

Ты из шопота слов родилась,
В вечереющий сад забралась
И осыпала вишневый цвет,
Прозвенел твой весенний привет.
С той поры, что ни ночь, что ни день,
Надо мной твоя легкая тень,
Запах белых цветов средь садов,
Шелест легких шагов у прудов,
И тревожной бессонницы прочь
Не прогонишь в прозрачную ночь.
1903



81.
ANH ĐỨNG BÊN KẺ QUYỀN UY

Anh đứng bên kẻ quyền uy, một mình
Vị chúa tể nhan sắc trên mặt đất
Embông hoa đêm, đam mê đầy ắp
Đã
yêu rồi những đường nét của anh.

Em cúi mình trên ngực của anh
Embông hoa mùa xuân, em buồn bã
đây tim gần nhưng còn trước nữa
Bí ẩn cuộc đời ai biết được đâu em.

Như ngày xưa kẻ quyền lực có nhiều
Coi là thế rồi anh đem ra đoán
Với đời đam mê, anh - ông vua minh mẫn
Anh đưa em kết hợp, hở Tình Yêu?
1902

Стою у власти, душой одинок

Стою у власти, душой одинок,
Владыка земной красоты.
Ты, полный страсти ночной цветок,
Полюбила мои черты.

Склоняясь низко к моей груди,
Ты печальна, мой вешний цвет.
Здесь сердце близко, но там впереди
Разгадки для жизни нет.

И, многовластный, числю, как встарь,
Ворожу и гадаю вновь,
Как с жизнью страстной я, мудрый царь,
Сочетаю Тебя, Любовь?
1902

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét