82.ANH KHÔNG BƯỚC RA
GẶP GỠ
Anh không bước ra gặp gỡ mọi người
Anh sợ cả lời khen và chửi mắng
Trước một mình em anh sẽ trả lời
Tại vì sao suốt đời anh im lặng.
Những gì lặng im anh đã hiểu ra
Và anh yêu cả những lời thành tiếng
Xuyên qua tiếng ồn líu ríu khó nghe
Đang thức dậy một Linh Hồn màu sáng.
Anh bước ra ngày hội của lặng im
Gương mặt anh người ta không nhận nổi
Nhưng trong anh sự hiểu biết âm thầm
Về tình yêu với Em không điểm cuối.
1903
Anh không bước ra gặp gỡ mọi người
Anh sợ cả lời khen và chửi mắng
Trước một mình em anh sẽ trả lời
Tại vì sao suốt đời anh im lặng.
Những gì lặng im anh đã hiểu ra
Và anh yêu cả những lời thành tiếng
Xuyên qua tiếng ồn líu ríu khó nghe
Đang thức dậy một Linh Hồn màu sáng.
Anh bước ra ngày hội của lặng im
Gương mặt anh người ta không nhận nổi
Nhưng trong anh sự hiểu biết âm thầm
Về tình yêu với Em không điểm cuối.
1903
Я к
людям не выйду навстречу
Я к
людям не выйду навстречу,
Испугаюсь
хулы и похвал.
Пред
Тобой Одною отвечу,
За то,
что всю жизнь молчал.
Молчаливые
мне понятны,
И люблю
обращенных в слух:
За
словами - сквозь гул невнятный
Просыпается
светлый Дух.
Я выйду
на праздник молчанья,
Моего
не заметят лица.
Но во
мне - потаенное знанье
О любви
к Тебе без конца.
1903
83.EM HIỂU KHÔNG ANH RỐI BỜI LẪN LỘN
Em hiểu không, anh rối bời, lẫn lộn
Những trang thơ và cả những dòng thơ
Anh khoác lên vai em chiếc áo mưa
Rồi đứng lại bên em trong im lặng…
Trong bóng tối anh như thầy phù thuỷ
Đứng ở trên em anh đợi anh chờ
Dưới ngọn cờ treo trong ngày lễ
Đứng canh chừng, trong gió, giữa cơn mê…
Ngọn gió hát cho anh và tiên đoán
Trong tương lai có một giấc mơ xanh…
Gió muốn cười lên và gió muốn
Để cho em cùng vui vẻ với anh!
Những bông hồng mùa thu, những bông hồng
Anh mơ thấy hoa hồng khắp mọi lối
Xuyên qua lửa, giá băng và sương khói
Tuyết nhẹ nhàng và tuyết trắng tinh!
Về tương lai gió không nói gì đâu
Và bông hoa mùa thu không nói
Rằng người thương nhẹ nhàng đang cởi
Chiếc khăn đen trùm ở trên đầu.
Rằng chỉ cái bóng ngân vang còn mơ
Thấy linh hồn, cái bóng kia cháy sáng…
Rằng con tim như cánh chim bay xa…
Rằng trong tim – một kẻ lười đau đớn…
1907
Пойми
же, я спутал, я спутал
Пойми
же, я спутал, я спутал
Страницы
и строки стихов,
Плащом
твои плечи окутал,
Остался
с тобою без слов...
Пойми,
в этом сумраке - магом
Стою
над тобою и жду
Под
бьющимся праздничным флагом,
На
страже, под ветром, в бреду...
И ветер
поет и пророчит
Мне в
будущем - сон голубой...
Он
хочет смеяться, он хочет,
Чтоб ты
веселилась со мной!
И розы,
осенние розы
Мне
снятся на каждом шагу
Сквозь
мглу, и огни, и морозы,
На
белом, на легком снегу!
О
будущем ветер не скажет,
Не
скажет осенний цветок,
Что
милая тихо развяжет
Свой
шелковый, черный платок.
Что
только звенящая снится
И душу
палящая тень...
Что
сердце - летящая птица...
Что в
сердце - щемящая лень...
1907
84.HỒN THÁNG BA THƠM PHỨC
Hồn tháng ba thơm phức trong ánh trăng
Dưới tuyết tan cát kêu lên răng rắc.
Thành phố tan ra trong cơn gió ướt
Kẻ đang yêu nức nở dưới bước chân.
Em ôm anh có vẻ dị đoan hơn
Anh ngỡ rằng qua tiếng phì của ngựa
Giữa trời đêm điệu nhảy của người Hung
Đang khóc vang và trêu cười anh đó.
Ngọn gió cuồng bay lướt trên xa xăm
Muốn thiêu cháy tâm hồn anh ngọn gió
Muốn ném vào mặt anh chiếc khăn voan
Của em, và hát về thời thượng cổ.
Và bỗng nhiên – em xa lạ, từ xa
Với tia chớp bừng lên trong đôi mắt:
Nói rằng hồn trên đường cuối bước ra
Khóc điên dại về giấc mơ đã tắt.
1910
Hồn tháng ba thơm phức trong ánh trăng
Dưới tuyết tan cát kêu lên răng rắc.
Thành phố tan ra trong cơn gió ướt
Kẻ đang yêu nức nở dưới bước chân.
Em ôm anh có vẻ dị đoan hơn
Anh ngỡ rằng qua tiếng phì của ngựa
Giữa trời đêm điệu nhảy của người Hung
Đang khóc vang và trêu cười anh đó.
Ngọn gió cuồng bay lướt trên xa xăm
Muốn thiêu cháy tâm hồn anh ngọn gió
Muốn ném vào mặt anh chiếc khăn voan
Của em, và hát về thời thượng cổ.
Và bỗng nhiên – em xa lạ, từ xa
Với tia chớp bừng lên trong đôi mắt:
Nói rằng hồn trên đường cuối bước ra
Khóc điên dại về giấc mơ đã tắt.
1910
Дух
пряный марта был в лунном круге
Дух пряный марта был в лунном круге,
Под
талым снегом хрустел песок.
Мой
город истаял в мокрой вьюге,
Рыдал,
влюбленный, у чьих-то ног.
Ты
прижималась все суеверней,
И мне
казалось - сквозь храп коня -
Венгерский
танец в небесной черни
Звенит
и плачет, дразня меня.
А шалый
ветер, носясь над далью,-
Хотел
он выжечь душу мне,
В лицо
швыряя твоей вуалью
И
запевая о старине...
И вдруг
- ты, дальняя, чужая,
Сказала
с молнией в глазах:
То
душа, на последний путь вступая,
Безумно
плачет о прошлых снах.
1910
85.ĐỪNG TUÔN NƯỚC MẮT
Đừng tuôn những giọt nước mắt cháy bỏng
Lên trên ngôi mộ tạm thời.
Khi đi qua giấc mộng
Lại trở về ôm ấp mà thôi.
Đừng tiếc gì! Đam mê của em
Tình anh sẵn sàng đáp lại
Nhưng anh tìm ra một ngôi đền
Sạch sẽ thế trong đời chưa từng thấy.
Em đừng gọi! Quyền lực trong đời
Tâm hồn nhà thơ không thể nào kìm hãm
Trong anh có một niềm say mê bí ẩn
Được đốt lên bằng ngọn lửa của trời.
Anh từ giã em nhưng sắp tới đây
Lại trở về với em hạnh phúc gấp bội
Và tình anh lại mới
Không chết đi và sẽ chói ngời hơn.
1899
Не
проливай горючих слез
Не проливай горючих слез
Над
кратковременной могилой.
Пройдут
часы видений, грез,
Вернусь
опять в объятья милой.
Не
сожалей! Твоим страстям
Готов
любовью я ответить,
Но я
нашел чистейший храм,
Какого
в жизни мне не встретить.
Не
призывай! Мирская власть
Не в
силах дух сковать поэта.
Во мне
- неведомая страсть
Живым
огнем небес согрета.
Тебя
покину. Скоро вновь
Вернусь
к тебе еще блаженней
И
обновлю мою любовь
Любовью
ярче и нетленней.
1899
86.HAY LÀ BIẾT CẢ
Cửa mở toang – ở đằng kia lấp loáng
Sau cửa sổ con – những hình bóng lung lay
Tôi không biết và không giấu điều này
Nhưng thiếp ngủ – những giấc mơ bay bổng.
Trong không khí êm – chảy ra, biết hết…
Rằng có điều chi bí mật đang cười.
Cười cái gì? Lòng tôi đang thổn thức
Hay là tim tôi đang đập rất vui?
Mùa xuân sau cửa sổ – màu hồng, ngái ngủ?
Hay là Em đang cười mỉm với tôi?
Hay chỉ con tim đã lỡ yêu rồi?
Hay chỉ ngỡ rằng? Hay là biết cả?
1903
Отворяются
двери - там мерцанья
Отворяются
двери - там мерцанья,
И за
ярким окошком - виденья.
Не знаю
- и не скрою незнанья,
Но усну
- и потекут сновиденья.
В тихом
воздухе - тающее, знающее...
Там
что-то притаилось и смеется.
Что
смеется? Мое ли, вздыхающее,
Мое ли
сердце радостно бьется?
Весна
ли за окнами - розовая, сонная?
Или это
Ясная мне улыбается?
Или
только мое сердце влюбленное?
Или
только кажется? Или все узнается?
1903
87.TRĂNG THỨC DẬY
Trăng thức dậy. Thành phố ồn ào
Có tiếng vọng từ xa và ngọn lửa
Đây lặng lẽ, kia ầm ĩ làm sao
Tất cả vang lên – còn chúng mình hai đứa…
Nhưng nếu ngọn lửa lần này gặp gỡ
Là ngọn lửa thiêng, ngọn lửa muôn đời
Thì những lời ta nói đã khác rồi
Và giọng nói của em thì cũng thế
Không lẽ vẫn còn có bao nỗi khổ
Và hạnh phúc có thể bị mang xa?
Trong phút giây của gặp gỡ hững hờ
Ta nhớ về nỗi buồn, xin lỗi nhé…*
1898
_____________
*Thơ Polonsky.
Луна проснулась. Город шумный
Луна
проснулась. Город шумный
Гремит
вдали и льет огни,
Здесь
всё так тихо, там безумно,
Там всё
звенит,- а мы одни...
Но если
б пламень этой встречи
Был
пламень вечный и святой,
Не так
лились бы наши речи,
Не так
звучал бы голос твой!..
Ужель
живут еще страданья,
И
счастье может унести?
В час
равнодушного свиданья
Мы
вспомним грустное прости...
88.EM THÂN YÊU
Em thân yêu! Em với tâm hồn rất trẻ
Trinh bạch biết bao!
Hồn anh ở đây với em, em hãy ngủ
Sắc đẹp tuyệt vời!
Khi thức giấc sẽ là đêm và bão tuyết
Lạnh lẽo biết bao!
Khi đó em với tâm hồn của một người thân thiết
Em không một mình đâu!
Mặc cho bốn phía mùa đông, gió gào ầm ĩ
Có anh đứng với em!
Người bạn sẽ che chở cho em ngọn gió
Bằng tất cả linh hồn!
1899
Милый
друг! Ты юною душою
Милый друг! Ты юною душою
Так
чиста!
Спи
пока! Душа моя с тобою,
Красота!
Ты
проснешься, будет ночь и вьюга
Холодна.
Ты
тогда с душой надежной друга
Не
одна.
Пусть
вокруг зима и ветер воет,-
Я с
тобой!
Друг
тебя от зимних бурь укроет
Всей
душой!
1899
89.K. M. S.
Còn nhớ không thành phố ưu phiền
Ngọn khói màu xanh xa thẳm?
Trên con đường này dối gian
Anh và em đi trong im lặng…
Ta bước đi – còn trăng lên cao
Cao hơn bờ rào màu tối
Con đường có vẻ như gian dối
Và anh đã chẳng quay về.
Tình yêu ta bị mắc lừa
Hay bị con đường quyến rũ
Chỉ trong anh vẫn rung lên
Màn sương màu xanh thành phố…
Còn nhớ không thành phố ưu phiền
Ngọn khói màu xanh xa thẳm?
Trên con đường này dối gian
Chúng mình đã đi không thận trọng…
1899
Помнишь ли город тревожный
Помнишь ли город тревожный,
Синюю
дымку вдали?
Этой
дорогою ложной
Молча с
тобою мы шли...
Шли мы
- луна поднималась
Выше из
темных оград,
Ложной
дорога казалась -
Я не
вернулся назад.
Наша
любовь обманулась,
Или
стезя увлекла -
Только
во мне шевельнулась
Синяя
города мгла...
Помнишь
ли город тревожный,
Синюю
дымку вдали?
Этой
дорогою ложной
Мы
безрассудно пошли...
1899
90.VÀO BÓNG TỐI HƯ VÔ
Để làm chi vào bóng tối hư vô
Kéo ta vào, những đòn đau số phận?
Chẳng lẽ ngay cả cuộc đời ta
Chỉ là những khoảnh khắc dài đau đớn?
Dù hạnh phúc chẳng có, ta muốn sống
Và chẳng có gì để vui vẻ con tim
Nhưng phía trước có một nguồn ánh sáng
Có vẻ như ta muốn được sáng bằng!
Dù ảo ảnh nhưng ánh sáng xa xôi
Cứ để cho những ước mong phí uổng!
Nhưng đằng kia cuộc đời xa xôi bận rộn
Những tia sáng cháy lên thật tuyệt vời!
1899
Зачем,
зачем во мрак небытия
Зачем,
зачем во мрак небытия
Меня
влекут судьбы удары?
Ужели
всё, и даже жизнь моя -
Одни
мгновенья долгой кары?
Я жить
хочу, хоть здесь и счастья нет,
И нечем
сердцу веселиться,
Но всё
вперед влечет какой-то свет,
И будто
им могу светиться!
Пусть
призрак он, желанный свет вдали!
Пускай
надежды все напрасны!
Но
там,- далёко суетной земли,-
Его
лучи горят прекрасно!
1899
91.SERVUS – REGINAE*
Xin đừng gọi. Và không ai gọi đến
Anh tới ngôi đền.
Đầu của anh lặng im cúi xuống
Dưới bàn chân em.
Sẽ nghe mệnh lệnh của em đó
Chờ đợi rụt rè.
Nắm bắt từng phút giây gặp gỡ
Và lại ước mơ.
Những đam mê của em ưa mạnh mẽ
Dưới áp bức yếu thôi.
Người yêu thương, người đầy tớ
Kẻ nô lệ muôn đời.
1899
___________
* Servus – Reginae: người đầy tớ của Nữ hoàng.
Servus – Reginae
* Servus – Reginae: người đầy tớ của Nữ hoàng.
Servus – Reginae
Не
призывай. И без призыва
Приду
во храм.
Склонюсь
главою молчаливо
К твоим
ногам.
И буду
слушать приказанья
И робко
ждать.
Ловить
мгновенные свиданья
И вновь
желать.
Твоих
страстей повержен силой,
Под
игом слаб.
Порой -
слуга; порою - милый;
И вечно
- раб.
1899
92.EM HÃY ĐOÁN
Em hãy đoán và đợi lúc nửa đêm
Em thân yêu hãy nhìn ra cửa sổ
Có những đôi mắt bạo dạn cháy lên
Và nghe ra trong đều đều tiếng gõ.
Thổi tắt những ngọn nến, khi đi ngang
Có một Linh hồn che trùm kín mặt
Với hy vọng không thể nào gặp được
Và sẽ đi ngang qua trước bậc thềm.
1902
Em hãy đoán và đợi lúc nửa đêm
Em thân yêu hãy nhìn ra cửa sổ
Có những đôi mắt bạo dạn cháy lên
Và nghe ra trong đều đều tiếng gõ.
Thổi tắt những ngọn nến, khi đi ngang
Có một Linh hồn che trùm kín mặt
Với hy vọng không thể nào gặp được
Và sẽ đi ngang qua trước bậc thềm.
1902
Гадай
и жди. Среди полночи
Гадай и
жди. Среди полночи
В твоем
окошке, милый друг,
Зажгутся
дерзостные очи,
Послышится
условный стук.
И мимо,
задувая свечи,
Как
некий Дух, закрыв лицо,
С
надеждой невозможной встречи
Пройдет
на милое крыльцо.
1902